Mộng mị dạng tam giác
Ánh sáng trở nên một màu vàng lờ đờ hết sức, vàng lấm xen sắc xám. Khoảng cách giữa các thứ triển dài ra, và các thanh âm, được đặt cách nhau theo lối lạ, phát thành mấy tiếng li tán rời rẽ. Khi chúng được nghe thấy, chúng đột ngột ngừng, như thể bị cắt lìa đi. Nhiệt, có vẻ tăng lên, tuy nóng mà lại lạnh. Qua khe hở giữa hai tấm rèm ta thấy được cái tư thế đợi mong vô lối nơi cái cây hiện trước mắt. Màu xanh của nó trông thật khác. Bởi chưng vẻ khác ấy mà sự tịch lặng ùa vào cây. Trong bầu không khí các cánh hoa khép lại. Và chính ngay trong kết cấu không gian, các mặt phẳng đã di dịch và làm đứt gãy những mối nương chịu qua lại trong khoảng không giữa thanh âm, ánh sáng và màu sắc.
Nguồn:
Pessoa, Fernando. (2018). The Book of Disquiet (bản dịch Anh văn của Margaret Jull Costa). Serpent's Tail.