Kẻ phiêu bạc
Tôi tiến vào phòng chờ trong một nhà ga.
Không một làn hơi.
Tôi mang một quyển sách trong túi,
mấy vần thơ của ai đó, các vết của linh hứng.
Ở cổng vào, trên mấy băng ghế, hai kẻ lang thang và một kẻ say
(hoặc hai kẻ say và một kẻ lang thang).
Cuối phòng đàng kia, một cặp vợ chồng già, thanh lịch rất mực, ngồi
nhìn chăm chú đâu đó trên đầu, hướng đến Ý và bầu trời.
Chúng ta luôn chịu chia cắt. Nhân loại, các dân tộc,
các phòng chờ.
Tôi dừng lại một lát,
lòng do dự nỗi khổ đau nào tôi nên
tham gia.
Sau rốt, tôi chọn chỗ ngồi ở khoảng giữa
rồi bắt đầu đọc sách. Tôi một mình nhưng chẳng cô đơn.
Một kẻ phiêu bạc không phiêu bạc.
Sự mặc khải
bập bùng rồi tan biến. Những ngọn núi hơi thở, những thung lũng
hẹp. Chia cắt vẫn tiếp diễn.
— Adam Zagajewski
Đoàn Duy chuyển ngữ từ bản Anh văn của Renata Gorczynski
Nguồn:
Adam Zagajewski; A Wanderer; Tremor: Selected Poems (bản dịch Anh văn của Renata Gorczynski); Farrar, Straus and Giroux, 1985.
No comments:
Post a Comment