Em thích một đêm ròng bên người với đôi mắt khép đóng
Hạnh vận là đây - người ở nơi này
xuất hiện
cùng bao vì sao!
Lữ hành rong ruổi em đi
khắp trong trí óc khắp cả hồn em
và
người đàng kia
gối khuỵu bên vệ đường
cùng mấy món dụng cụ
sửa này chữa kia
Trao em một thế giới, người lấy đi thế giới em từng là.
Đoàn Duy chuyển ngữ
Trong một cuộc phỏng vấn do The Paris Review thực hiện, Anne Carson có nói ý này, nom khá gần với ý bài thơ:
“Một điều tôi hiểu ra về người Hi-lạp chính là họ cũng
hiểu được sự khác và trọng thị điều đó. Đó là cái mà thần Dionysus là, như một
nguyên lí – cái nguyên lí đương đầu với một thứ có tính khác (other) đến mức nó
tống bạn ra khỏi chính mình đế một chốn tại đó, dẫu vậy, bạn vẫn còn là chính
mình; có một nối kết đến chính bạn như là một cái khác. Đó là cái mà họ gọi là
‘ecstasy’ (tê mê).
[One thing I do understand about the Greeks is that they, too, understood otherness and valued it. That is what the god Dionysus is as a principle—the principle of being up against something so other that it bounces you out of yourself to a place where, nonetheless, you are still in yourself; there’s a connection to yourself as another. It’s what they call ecstasy.]
Câu cuối bài thơ hẳn là chỉ đến cảnh giới ecstasy như trên.
Ở một chỗ khác, trong quyển Decreation, Anne Carson có nói ý này (trong một đoạn diễn giải fragment 31 của Sappho): “Bởi khi một cơn tê mê được đặt ra một câu hỏi, Chuyện chi mà ái tình dám khích cái tôi làm? thì ả sẽ đáp rằng: Ái tình khích cái tôi bỏ lại chính nó đằng sau, để tiến nhập cảnh kiệt cùng.” [For when an ecstatic is asked the question, What is it that love dares the self to do? she will answer: Love dares the self to leave itself behind, to enter into poverty.]*
Cái tôi bỗng dịch di sang một chốn khác, lâm cảnh kiệt cùng (về tư ý), trong cơn mê tình (ecstasy of love).
-----
* Xem toàn văn bản dịch cho phần Anne Carson bình về
fragment 31 của Sappho:
https://chiecnon.blogspot.com/2023/06/anne-carson-binh-ve-phien-doan-31-cua-sappho.html
No comments:
Post a Comment