Sách, mộng
Trên chiếc ghế thấp, quyển sách
tự mình dở ra.
Một luồng hơi thốc tới —
Là Chúa thở mà
ra.
— Novica Tadić
Sách, mộng
Trên chiếc ghế thấp, quyển sách
tự mình dở ra.
Một luồng hơi thốc tới —
Là Chúa thở mà
ra.
— Novica Tadić
Các vết thương của hạnh vận
tức thị dấu thích, không phải sẹo.
Việc này chỉ hay tin đặng
qua lời của thi nhân.
Truyền thuyết làm nên thơ
là chỗ ngụ, chẳng phải chỗ náu thân
— Hannah Arendt
Đằng trước một siêu thị
Đằng trước một siêu thị
tôi tìm thấy một hộp giấy bồi rỗng không
và ngồi vào trong đó
Cô nhơn ngãi già rồ
sẽ đi lối đây và mua tôi
Tôi sẽ lại là của nàng, của nàng vĩnh
viễn
Nàng sẽ mang tôi trên tay tiến vào buổi đêm này
— Novica Tadić
Từ một thứ cũ kĩ
Từ một thứ cũ kĩ
(một phần toà nhà nát đổ trông gớm ghê)
người ta nom ra ngoài
Họ vỗ vỗ đầu,
nói thoắng, lưỡi thì thè ra
Miệng thì xéo xó
ở đủ mọi phía
Nháy mắt, phát ra
mấy tiếng rên
Và tai họ nhúc nhích
như lá thường xuân khô
— Novica Tadić
Một thứ chín muồi
Một thứ chín muồi
Không phải tổ ấm của sâu
cũng không phải thứ quả ta ăn được
nó mọc
trên một nhành cây
mà tôi không nhận ra
trong một khu vườn
ở ngoại vi thị trấn
bên dưới mấy
ô cửa sổ tối đen
— Novica Tadić