Monday, June 10, 2024

Guido Gezelle - [Tim tôi tựa hồ đoá hoa mong manh]

Tim tôi tựa hồ đoá hoa mong manh,
Dẫu đương nụ hay đã đâm bông,
Vẫn thường hoan khoái trong ngày nắng,
Rồi gãy thân rũ dáng tự khi nào.

Tim tôi tựa hồ lá cỏ xanh non
Hít lấy bao giọt sương buổi sớm:
Rồi ngày tàn tà huy bóng đổ,
Nó héo don giữa những bụi những sầu.

Tim tôi tựa hồ trái cây chín mọng
Cứ lớn cứ muồi dưới ánh dương:
Rồi hơi thu tới xộc vào gốc rễ
Rút kiệt cùng nhựa sống trong cây.

Tim tôi tựa hồ một ngôi sao băng,
Nháng lên ngang qua nền trời cao thẳm,
Và vút đi xa khuất khỏi nẻo nhìn,
Hơi thở ra chẳng kịp đường sao.

Tim tôi tựa hồ cầu vồng rực sáng,
Giăng ngang những khung trời đó đây,
Thoáng chốc đã lợt phai dải sắc màu,
Tan đi trước mắt phàm nhân.

Tim tôi, tim tôi ốm yếu hao mòn,
Và xuôi lòng tỏ niềm mừng vui,
Song, bởi một đỗi tê mê nọ,
Lại cam chịu những ngày sầu âu.

 

Đoàn Duy chuyển ngữ từ bản Anh văn
























Nguồn:
Guido Gezelle; Poems of Guido Gezelle: A Bilingual Anthology (biên tập do Paul Vincent); UCL Press, 2016.

No comments:

Post a Comment