Những cái chết liên tiếp
Khi chị tôi chết, tôi khóc thật nhiều
và nhanh nguôi ngoai. Tôi có váy mới
và bụi cây ngoài sân nơi tôi tồn tại.
Khi mẹ tôi chết, tôi nguôi ngoai lâu hơn.
Tôi phát hiện lòng mình rối bời:
bộ ngực tôi mang hình hai ngọn đồi nhỏ
và cả người tôi loã lồ,
tôi chéo hai tay ở ngực mỗi khi khóc.
Khi cha tôi chết, tôi chẳng thể nguôi ngoai trở lại.
Tôi lùng tìm mấy tấm ảnh cũ, ghé mấy người quen,
mấy người bà con, họ làm tôi nhớ đến cảnh ông nói chuyện,
cái cách ông bĩu môi ra và tỏ vẻ đoan chắc.
Tôi bắt chước theo tư thế ông
trong giấc ngủ sau cuối và lặp lại những lời
ông nói khi tôi chạm vào chân ông:
'Kệ đi, rồi sẽ ổn mà.'
Ai sẽ vỗ về tôi nguôi ngoai đây?
Bộ ngực tôi đã trọn vẹn
và bụi cây nơi tôi tồn tại
chính là bụi cây kí ức bập bùng lửa chân phương.
— Adélia Prado
Đoàn Duy chuyển ngữ từ bản Anh văn
Nguồn:
- Adélia Prado; Successive Deaths; The Mystical Rose: Selected Poems (bản dịch Anh văn của Ellen Doré Watson; Bloodaxe Books, 2014.
- Adélia Prado; As mortes sucessivas; Poesia reunida; Editora Record, 2015.
No comments:
Post a Comment