Những sáng mùa đông
Đàng kia từng có dãy rạp chiếu bóng một thời
Nằm ở lô những cao ốc vừa xây,
Nơi kẻ không nhà vào tìm hơi ấm,
Các bà vợ bẵng quên chồng mình,
Mấy thằng bé bỏ trường không tới lớp,
Xem cao-bồi và quỷ hút máu,
Mấy cô múa hát và đám cướp nhà băng
Tất bật làm chuyện cần làm thường nhật,
Để rồi tê cứng trên màn hình
Mắt trân dạ rối nhìn vào khoảng xa
Nào xe chữa lửa nào xe cảnh sát
Phát còi hụ vang vang cả con đường,
Một hồi sau tiếng mưa tuyết nghe rơi,
Quật vào bao con người vội vàng đi công sở
Và để lại vệt dài ướt đẫm các vết chân.
— Charles Simic
Đoàn Duy chuyển ngữ
Nguồn:
Charles Simic; Winter Mornings; No Land in Sight: Poems; Alfred A. Knopf, 2022.
No comments:
Post a Comment