Gấp hai lần
Như thể thình lình bước
từ tiếng động đi vào lặng thinh,
trước mặt tôi trải ra
miền bình nguyên bát ngát, mang hơi thở hiền hoà,
một quý bà sắc nước hương trời,
đất thuần hoá tận thời thượng cổ,
nào lò sưởi, vườn tược, nào mả mộ.
Tôi nhắm mắt
ở điểm giao hai thế giới,
cõi mơ và cõi thực,
cõi vui và cõi sầu;
rồi cất lời thì thầm:
Ới Antigone,
khi đi săn trở về
ta sẽ quỳ trước nàng
cam lòng phụng sự!
Mấy tiếng nói đứt đoạn đáp lời tôi
từ miền bình nguyên ấy:
hai lần vang tiếng đập quần áo giặt bên sông,
hai lần vang tiếng rền vó ngựa phi,
hai lần vang tiếng sủa bầy chó,
hai lần vang tiếng khóc đám trẻ con,
hai lần vang tiếng chuông đồng vọng.
Tôi nghe lòng chấn động:
đời này đứt đoạn,
thế giới tách lìa
thành đôi
và chẳng thể ráp với nhau trở lại.
Thế giới đã có quả chín muồi,
giờ khắc tối đen đã đến.
Thình lình gió nổi,
làm tôi tóc rối,
rồi vút vào chốn thẳm.
Tôi buộc lòng níu chặt
thân cây gân guốc kia.
— Edvard Kocbek
Đoàn Duy chuyển ngữ từ bản Anh văn
Nguồn:
No comments:
Post a Comment