Bánh mì
Nó mang hình hài nhân hậu.
Thật an tĩnh nó nằm
trên tấm thớt kia.
Sướng vui chờ phán quyết lẹ làng,
con dao lạng ở lưng
hay từng khoanh mà xé.
Cả thế gian là ổ bánh mì.
Cắn một miếng vào
như thể nó là mình Chúa con.
Hãy cứ cắn vào,
làm vỏ bánh vỡ
rồi lặng thinh rơi ra.
Lặng thinh của khởi thuỷ,
A, lặng thinh bừng cháy
hồi chung kết thế gian.
— Milan Djordjević
Đoàn Duy chuyển ngữ từ bản Anh văn của Charles Simic
Nguồn:
Milan Djordjević; Hleb | Bread; Oranges and Snow: Selected Poems of Milan Djordjević (bản dịch Anh văn của Charles Simic); Princeton University Press, 2010.
No comments:
Post a Comment